Vòng oan nghiệt

Em vẫn biết lòng anh không dễ chịu
Nhưng làm sao em hiểu hết bây giờ
Trách duyên mình hay phải trách ông tơ
Se sợi chỉ mập mờ không rõ nét

Đường phía trước gây nên nhiều oan nghiệt
Ngã ba đường anh nuối tiếc không buông
Nếu đành tâm người còn lại sẽ buồn
Để đau khổ theo luôn giờ quyết định

Em từng nghĩ yêu là không toan tính
Bởi yêu người nên cố nín đành câm
Nỗi đau kia em nặng gánh âm thầm
Người vẫn thế vẫn vô tâm xử sự

Em hiểu hết... nhưng mà luôn cố giữ
Giúp cho người vẫn cứ mãi tin anh
Vù yêu nên em chẳng muốn tranh giành
Bao uất ức nên sanh lòng đố kỵ

Có đôi lúc em thấy mình ích kỷ
Không buông tay còn mộng mị hoang đường
Anh bên người nhưng dạ vẫn vòn vương
Em lại chẳng muốn nhường cho kẻ khác

Tình gian dối yêu thương dần cũng nhạt
Anh biết là anh ác lắm hay không
Gieo trái ngang cho nát mảnh tim hồng
Kỉ niệm cũ vẫn hoài công kẻ đợi

Anh cũng đã có rồi tình yêu mới
Nhưng vẫn còn mãi gợi mối duyên xưa
Em biết anh còn lắm nỗi dối lừa
Nhưng kết quả em còn chưa buông nổi

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

EM HẬN