Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2017

Vẽ

Ai về bên quãng đường xưa Có nghe gió động tàu dừa Cánh nhạn bay vào biển lớn Âu sầu một khoảng trời mưa Em vừa nhớ lại ngày nao Tình ru khúc hát dạt dào Để biển mong chờ gợn sóng Men nồng luyến ái mình trao Đi vào một khoảng trời xa Duyên thơ dịu ngọt như là Tiếng gọi yêu chiều mang mác Đong đầy vị nhớ tình ta Đậm đà những khoảng trời mơ Tình yêu giữa tuổi ngu khờ Vẫn nhốt vào lòng muôn thuở Qua dần một mối sầu thơ

Vòng oan nghiệt

Em vẫn biết lòng anh không dễ chịu Nhưng làm sao em hiểu hết bây giờ Trách duyên mình hay phải trách ông tơ Se sợi chỉ mập mờ không rõ nét Đường phía trước gây nên nhiều oan nghiệt Ngã ba đường anh nuối tiếc không buông Nếu đành tâm người còn lại sẽ buồn Để đau khổ theo luôn giờ quyết định Em từng nghĩ yêu là không toan tính Bởi yêu người nên cố nín đành câm Nỗi đau kia em nặng gánh âm thầm Người vẫn thế vẫn vô tâm xử sự Em hiểu hết... nhưng mà lu...

Đám cưới người ta

ĐÁM CƯỚI NGƯỜI TA Đến một buổi nghẹn ngào nhói dạ Khẽ ôm vào tất cả thương đau Tay nâng một chén rượu đào Chúc người duyên mới trước sau vẹn tròn Cô dâu vẽ màu son tô đậm Da trắng hồng tươi thắm ban mai Người ta thiếu nữ trang đài Mỉm cười sánh bước cùng ai trên đường Ngày hôn lễ yêu thương thề hẹn Cả cuộc đời vun vén phu thê Còn em là kẻ bên lề Mỉm cười chúc phúc mà tê ở lòng Giờ anh đã là chồng của họ Quên một ng...