Hoài niệm

Hận thủa xuân thời đã hóa yêu
Giờ cam nhận lấy khổ dâng đều
Mình khơi chữ nhớ cho người hiểu
Họ ngẫm câu thề bởi chúng trêu
Sương ngược nẻo về bên nhánh liễu
Chạy qua dòng biển gió xuôi chiều
Chân thànhh nứt nẻ ôm lòng chịu
Lỡ gặp vô tình chẳng dám kêu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

EM HẬN