Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2017

Hồi ức

        HỒI ỨC KỈ NIỆM LƯU HOÀI CHỮ VẤN VƯƠNG Còn đang ở trước ngã ba ĐƯỜNG Bao ngày tiếp diễn cho hờn dận Mỗi buổi qua rồi lại mến THƯƠNG Nén chặt mơ thầm khi đã hiểu Vùi chôn mộng ước thủa chưa TƯỜNG Vì sao lấy khổ riêng mình nhận Viễn cảnh tình si quá đoạn TRƯỜNG  Niềm vui hứa hẹn buổi tan TRƯỜNG KỈ NIỆM LƯU HOÀI CHỮ VẤN VƯƠNG Sẽ trọn duyên này qua các nẻo Và ghi nợ ấy dẫu muôn ĐƯỜNG Âm thầm gửi tặng dâng lời h...

Nổi lòng kẻ thứ ba

NỖI LÒNG KẺ THỨ BA Anh như thế vó bao giờ hiểu được Đêm lặng thầm... nghe nước mắt em rơi Cố yêu thương em mệt mỏi rã rời Vẫn không thể buông lơi hình ảnh đó Em muốn để anh về bên cạnh họ Nhưng hẹp hòi, bé nhỏ lại không tha Muốn bên lao khi mắt ước nhạt nhòa Em không muốn nhìn người ta vui vẻ Dù em cố tỏ ra mình mạnh mẽ Nhưng yêu mà... không lẽ chẳng ghen tuông Nhưng xót xa khi người khác cũng buồn Miệng nói bỏ mà luôn muốn giữ Em với họ cũng điều là ...

Hoài niệm

Hận thủa xuân thời đã hóa yêu Giờ cam nhận lấy khổ dâng đều Mình khơi chữ nhớ cho người hiểu Họ ngẫm câu thề bởi chúng trêu Sương ngược nẻo về bên nhánh liễu Chạy qua dòng biển gió xuôi chiều Chân thànhh nứt nẻ ôm lòng chịu Lỡ gặp vô tình chẳng dám kêu

Người thầy

       NGƯỜI THẦY Cơn mưa chiều nặng hạt cứ tuôn rơi Tôi nép lại giữa khoảng trời nước xối Bỗng chợt thấy bóng hình thầy len lõi Vẫn miệt mài khi gió thổi bên sân Vì chúng em thầy vất vả nhọc nhằn Đâu hề ngại vẫn chuyên cần bước giảng Luôn vui vẽ hoàn thành trang giáo án Kệ dòng đời... Luôn thắp sáng tương lai Để thời gian khuấy động tháng năm dài Con đò nặng đôi vai thầy giáo trẻ Nuôi mầm sống từng ngày vươn mạnh mẽ Đưa bầy em tr...

Gió thu về

GIÓ THU VỀ Gió thu về nghe lắng đọng niềm riêng Tâm tư nhỏ không tìm miền siêu thoát Những kí ức tưởng chừng như ngào ngạt Lại quay đầu như bóp nát tim tôi Gió thu về đếm bước vẫn lẽ loi Trong vắng lặng đắp bồi thêm nhung nhớ Kể từ đó ta không còn gặp gỡ Gói u phiền muôn thuở lại chôn sâu Gió thu về xào xạc giấc mơ khâu Em vẫn ngỡ như lần đầu dao động Để nhận thấy mảnh hồn xưa trống rỗng Đến tìm quên khép lại mộng bao ngày Gió thu về anh nơi ...

TƯƠNG NGỘ

Em vẫn nhớ tháng ngày bao thuở cũ Ướp men tình đâu dám ngỏ lời thương Rồi thầm lặng ngôn từ em ấp ủ Mộng cùng ai ngày sánh bước chung đường Cứ mỗi buổi tan trường anh đứng đợi Em ngây thơ còn ghẹo để anh cười Muốn anh hiểu nhưng tình chưa dám gợi Giả bộ hờn anh tặng đó hoa tươi Rồi khôn lớn mỗi người đi một ngã Chẳng còn đùa như thủa vẫn ngây thơ Rồi ta gặp giữa dòng đời vội vã Gợi chuyện xưa kỉ niệm trót hoen mờ Nép bên ấy nàng c...

CẠN TÌNH

Chắc bởi buồng tim chết thật rồi Sau cùng ngậm đắng giữa đời thôi Đường xưa nắng xõa bờ vai ấy Nẻo cũ mưa chùn khóe mắt tôi Có phải chân thành đang thoái vị Nên là khốn nạn đã lên ngôi Em về nhặt lại tình tan vỡ Chúc phúc hai người mãi vẹn đôi ___VuiLee___

NỔI LÒNG

. Xuân vừa mới đậm tuổi tròn trăng Có phải hồn ta thoái hóa dần...? Rảnh rỗi thì mê tìm chữ vận Ngồi không lại thích kiếm câu vần Trao dồi cuộc sống đâu là nghĩa Học cách nhìn đời chỗ có nhân... Thiếu nữ tâm tình y lão cụ Hay lòng sớm đã.... biến thành băng ___VuiLee____

...

_____ HIỂU _____ Duyên và nợ phủ phàng ngang trái Nước mắt sầu để lại quay đi Ngày xưa hứa hẹn cũng vì Buông lời trêu ghẹo... rồi bi lúc này Anh có lẽ đổi thay từ đó Đã quên người... muốn ngõ lời thương Nhân sinh một cõi vô lường Tình còn hay mất...? Sao vương mãi lòng Rồi tất cả về không... nghĩa cạn Nữa men tình vẫn náng trong tâm Châu rơi một nỗi âm thầm Tình này chẳng trọn tối tăm vị đời Em khép lại... trùng khơi biển nhớ Gửi đôi vần nhẹ mở niề...

TRẮC TRỞ NGHĨA SƯ ĐỒ

Duyên phận nhỏ bẽ bàng chứa lệ Chuyện ngày xưa xin kể cho người Cốt đầu như đóa hoa tươi Thầm thương tử họa... ít cười lạnh băng Rồi khổ nỗi muôn phần trắc trở Cõi lòng yêu ai mở câu lời Để rồi nước mắt tuông rơi Để ta thấy tiếc một thời bên nhau Từ thuở bé chả bao bè bạn Đến một ngày gặp nạn tơ duyên Ví như trôi dạt bến thuyền Rồi xa cách biệt thuyền quyên anh hùng Một buổi nọ tương phùng hội ngộ Kết sư đồ... ái mộ từ lâu ...

NHẶT BUỒN

Cũng chỉ vô tình gió ghẹo mây Làm tim vỡ vụn đến hao gầy Tan rồi một thủa vui buồn đó... Gãy hết bao thời kỉ niệm đây... Nợ phũ xa hoài không kẻ đắp Duyên mờ nhạt mãi chẳng người xây Đâu cần khắc giữ tình hoang dại Mộng đã buông hờ để thoáng bay... ____VuiLee___