BUÔNG


Bên thềm lá nhẹ rơi
Kí ức của một thời
Ngủ mãi vào mơ mộng
Quên rồi dạ sẽ vơi.

Thôi thì cứ buông lơi
Sống lại giữa cuộc đời
Xóa sạch sầu trên mắt
Cho lòng chút thảnh thơi.

Cần chi thứ đã rời
Để dạ mãi rong chơi
Gió thoảng qua rồi tắt
Khi tồn tại khắp nơi

Niềm đau trả lại trời
Kỉ niệm sẽ không khơi
Nắm chặt đường đi tới
Cười lên nhé tôi ơi...!
___VuiLee__

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

EM HẬN