Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2018

BUÔNG (III)

Cửa mở rồi, anh hãy cứ đi đi Và xóa hết những gì trong hiện tại Em khó hiểu nhưng vẫn là con gái Cũng biết buồn, ngây dại lắm anh ơi! Anh biết không... Em mệt đến rã rời Những tình cảm là trò chơi giải trí Vâng! Nước mắt không mùi nhưng có vị Ngay từ đầu vốn dĩ chẳng nên mơ Chợt nhận ra mình thật sự rất khờ Trái tim mỏng bày trơ cho họ thấy Nên chẳng trách ai vô tình đến vậy Gió đông tàn xua đẩy áng mây xa Em sẽ đi dấu lại mảnh trăng ngà Chôn kí ức...